Bản Tin Sinh Hoạt số 1
Bông Hồng Dâng Lên Mẹ
(Văn nghệ cúng dường năm 2009 chùa Phật Tổ Thích Ca Luzern)
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Kính bạch Chư Tôn Đức, Chư Thượng Tọa Đại Đức Tăng Ni
Kính thưa quý Cô Bác, cùng ACE
Sau đây chúng con xin mạn phép đọc bài < Cảm tưởng về mẹ > trong ý niệm“ Bông Hồng dâng lên Mẹ „ nhân mùa Vu Lan báo hiếu của người con Phật năm nay. Chúng ta hãy lắng lòng chia sẻ với nhau những tâm cảm sâu xa nhất trong cõi lòng, trong tâm thức mỗi người dân Việt Nam với mùa lễ Vu Lan, một truyền thống văn hóa cao đẹp.
Nam Mô A Di Đà Phật
Ngày lễ Vu Lan là dịp nhắc nhở các thế hệ con cháu chúng ta nhớ tới công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ, ông bà, tổ tiên... nhắc đến phận làm con trong hiện tại nên làm gì để một mai khi mẹ ra đi khỏi nhiều nối tiếc.
(Hát bài Bông Hồng Trắng 1)
Đêm Khuya trăng rụng xuống cầuCảm thương cha mẹ dãi dầu ruột đau
Ơn cha lành cao như núi Thái
Đức mẹ hiền sâu tợ bể khơi
Dù cho dân cả một đời
Cũng không trả được ân người sanh ta”

Kính Thưa Quý Cô Bác, ACE
Mẹ là dòng suối, là bầu trời thương yêu dịu ngọt mà chúng ta không trân quý khi còn mẹ, để rồi khi biết mẹ không còn hiện hữu gần ta nữa, thì hởi ơi cảm giác chúng ta như thế nào? thật là hụt hẩng trống vắng làm sao.
Năm xưa tôi còn nhỏ
Mẹ tôi đã qua đời !
Lần đầu tiên tôi hiểu
Thân phận trẻ mồ côi.
Hoàng hôn phủ trên mộ
Chuông chùa nhẹ rơi rơi
Tôi thấy tôi mất mẹ
Mất cả một bầu trời.
Quanh tôi ai cũng khóc
Im lặng tôi sầu thôi
Để dòng nước mắt chảy
Là bớt khổ đi rồi...
Ngó không thấy mẹ bùi ngùi nhớ thương
Rằm tháng bảy năm nay, mọi người con Phật, mọi người dân Việt như đang trở về với chân tâm của lòng mình, lòng khác khao muốn báo hiếu công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ, ông bà.
(Hát bài Tình Cha)
“Đố ai đếm được lá rừngĐố ai đếm được mấy tầng trời cao
Đố ai đếm được vì sao
Đố ai đếm được công lao mẹ hiền”
Và chúng ta nghe đâu đây vang vọng tiếng hát nhẹ nhàng:
Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dàoTình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào
Lòi mẹ êm ái như đồng lúa chiều rì rào
Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng mẹ yêu
Ngọt ngào quá, yên bình quá khi ta về bên Mẹ, sống trong tình thương yêu của Mẹ; Thế nhưng, có người con nào không xa Mẹ để mưu sinh cho cuộc sống của riêng mình. Chính ngày rằm tháng bảy nhắc nhở ta hãy buôn đi những gì thường nhật để hướng trọn trái tim, tình cảm của mình dâng lên Mẹ. Hiểu là như thế nhưng làm thế nào để báo đáp công ơn của Cha Mẹ một cách trọn vẹn. Trước hết chúng ta hãy nghe câu ca dao:
Mẹ già như thể Phật bà quán âm.
Nhớ ngày xá tội vong nhân,
Lên chùa lễ Phật đền ơn sinh thành
Và chúng ta hãy nghe tiếp bài ca dao sau thì sẽ hiểu thấu được lòng Mẹ Cha:
Kể từ lúc hãy còn thai dựngĐến những khi nuôi nấng giữ gìn
Nặng nề chín tháng cưu mang
Công sinh bằng vượt biển sang nước người.
Chỉ cần hiểu được lòng Cha Mẹ thì người con nào cũng sẽ biết làm gì để trọn vẹn tình thương yêu ấy. Thế nhưng cũng có người lầm lỡ, lầm lỡ cả đời, hoặc một lần, hay một thời gian nào đó đã làm cho Cha Mẹ thắt quặn cơn đau nhói.
Hãy thức tĩnh hởi những người con lạc lối, quay về với Mẹ hiền để sám hối ăn năn, để đón nhận tình thương yêu không bờ bến, và cuộc đời sẽ soi sáng bước chân đi.
Ngày rằm tháng bảy, mùa Vu Lan hiếu hạnh, lòng con dâng trào cảm xúc yêu thương hướng đến Mẹ, Mẹ hiền ơi! Lạc bước trùng dương con chưa về bên Mẹ để nghe con tim mình thổn thức những ưu tư. Mẹ đã xế chiều với bước chân nặng nhọc mà vẫn ngày ngày tiếp bước phiên chợ xa, lo cho con với những đêm trường mất ngủ. Và đến lúc Mẹ Cha xế bóng, tóc ngả màu, cô đơn khi chiều về hiu hắt….Con ở đâu rồi, phải chăng vẫn còn lang thang nơi đầu đường cuối phố, “công chưa thành, danh chưa toại” lang thang mãi để đến lúc:
Khi Cha Mẹ đến hồi già yếuKhông ai nuôi thiếu thốn mọi điều.
Nhớ lại hình ảnh Mẹ năm xưa lòng con đau sót:
Mẹ già ở chốn lều tranh,
Đói no chẳng biết, rách lành chẳng hay.
Mẹ hiền ơi, ngày rằm tháng bảy, con đốt nén tâm hương dâng lên Mẹ với tất cả tình yêu thương đằm thắm:
Trước điện thờ con miên man về Mẹ,Cứa lòng đau khi Mẹ tuổi đã già,
Lòng con trẻ xốn xan từng nất nhịp
(Hát bài Mẹ)
Kính thưa Quý vị với những lời cảm niệm về Mẹ Cha trong mùa Vu Lan Báo Hiếu năm nay đưa chúng ta trở về với tình thương Cha Mẹ, Tổ tiên, Dân tộc…Giờ thì chúng ta trở về hiện tại, Nếu những ai mất mẹ, thì sẽ được cài trên áo một bông hoa trắng. Nhìn lại bông hoa trắng trên áo, chẳng hẳng những ai đó thấy tủi thân, buồn lắm, sẽ thấy xót xa, nhớ thương, không quên Mẹ, dù người đã khuất.
Nếu những ai còn Mẹ, sẽ được cài một bông hoa màu hồng trên áo, và lòng vui sướng hạnh phúc biết bao khi biết mình còn Mẹ và sẽ cố gắng làm vui lòng Mẹ Cha, kẻo một mai người khuất núi có than khóc cũng không còn kịp nữa.
Nam Mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát Ma Ha Tát
Chúng tôi xin mời toàn thể ACE GĐPT Thiện Trí đi gắn những đóa hoa hồng dù là hoa hồng đỏ hay hoa hồng trắng.
Biên soạn
Huệ Thành (2006)-Thị Trực(2007-2008)-Quảng Thuận (2009)